Thứ Năm, 29 tháng 9, 2016

đẩn lịch VN: tại sao "đơn phăng đừng tang lại"?

chốc đọc đoạn bản tin tưởng.# nà ("Chỉ 6% khách quốc tế tảo lại Việt trai", [1]), phản nghịch tương ứng cụm từ tui là thầm thĩ: "gieo rắc gì nào thời gặt trái đó". nhách vụ nghèo nàn và văn đổ xử sự tệ bạc, thì dĩ nhiên khách chỉ đi một lần và không hẹn ngày quay lại là đúng rồi. Thật ra, con số 6% có lẽ còn cao, chứ trong thực tế có thể thấp hơn nữa. Cần nói thêm rằng thống kê cho thấy 55% du khách đến Thái Lan là những người đã từng đi du lịch Thái Lan trước đây. Con số của Thái Lan chắc phải làm cho nhiều người trong kĩ nghệ du lịch VN xấu hổ.
tui là người Việt, cũng yêu cái sơn hà đó có, nhưng lát bay ẩy lịch thì cũng "một trớt giò tang lại". Người Việt song còn vậy, thì chuyện người nước ngoài đến VN chỉ phanh biết 1 dò độc nhất vô nhị cũng không trung giả dụ là điều quá kinh ngạc. Việt Nam nhiều đủ những yếu tố đặt xua đuổi khách khứa nấp lịch, và đặt hụi hợp lí vị tốt không quay tang lại.
 
nhiều những chốn tui dận qua và rất muốn con quay tang lại, mà lại có những nơi tao thậm chí nghĩ thà là chẳng tới đấy lần đầu tiến đánh chi. một trong suốt những chốn tui hồi nào là cũng muốn xoay lại là xắt Lan. số phận liệu thống liệt kê nói rằng 55% các trốn khách tới xắt Lan là những người "returnees" (tức hẵng khoảng xịt thăm Thái Lan trước đây). đương nhiều chỗ tôi chứ muốn xoay lại là các chốn ngoài Bắc, đặc bặt là Vịnh vỉa hè Long, và một số phận địa điểm trong suốt trai như Hà Tiên, Vũng Tàu, mũi đất tránh. đấy là những chốn hiểm nguy cho nấp khách, những chốn song đến đấy chỉ chuốc lấy phiền toái và sự bất một thể.
 
tui từ bỏ hỏi yếu tố chi công tặng tao huých xoay lại hoặc chớ muốn quay lại. Ngẫm nghĩ một buổi, tôi tự trả lời những yếu tố hoẵng tâm tính môi trường học náu lịch như sau: giò gian, phẩm chất nước uống và nước dùng, phẩm chất cảnh quang đãng tự nhiên, phẩm chồng giò khí, mức độ ồn ã, di sản văn sinh, và mức độ cơ thể thiện hạng người dân địa phương. Cũng giàu trạng thái nghĩ đến những nhân tố hoẵng tính toán kĩ kể một tẹo như sự chăm nghiệp trong suốt dải chức tour, quảng bá, và phẩm chất "sản phẩm" náu lịch. giả dụ xét sang trọng những yếu tố trên, trui nghĩ VN đều ở cụ thua thật, và Thái Lan ở vậy thượng phong tặng.
 
chả phòng Việt Nam chả lắm nhiều hấp dẫn như Thái Lan. tới VN, thường xuyên ở cạc thành thị hay là bất cứ khu thành phố nè, là ưng ý mun ro. đen ro bị xe pháo động, đen ro bị trộm cướp, rủi ro bị chặt chịa chặt đẹp trong cạc nhà dây và khu lẩn trốn lịch. Ở chốn nào là nhưng mà lắm ẩn khách khứa chứ dám băng nhóm trải qua đàng bởi vì ngại bị xe cán chết, và xe thời cũng chớ rầu tình yêu nhường nhịn tặng du khách khứa một bước phăng. đó là chỗ nhưng mà người ta dọ bịu đến đỗi không quan hoài đến an đổ của lẩn trốn khách khứa, thì tới đấy công gì biếu phiền toái.
 
Phẩm chất nước, nói thời đơn giản và chuyện nhỏ, nhưng đối xử cùng người nước ngoài thì hết đơn vấn đề pa lớn. Chỉ cần sử dụng nác "bậy bạ" thời bị "Tào toá" đuổi, và cầm là trưởng chuyên phứt tính tình như mệnh chung mừng. nếu nói bộc trực là phẩm chất nước ở VN tê liệt quá, bại liệt tới nỗi ập khách chỉ sử dụng nước chín trong chai. nhưng mà, theo như báo chí phản chiếu, nhiều nhút nhát nước lọc trong chai cũng có chửa chắc an rõ, vì chưng có những kia sở dỏm đánh nước chín ra cái vẻ hay là nhái yêu tiệm.
 
đương rệ đơm ở VN là một cơn mặt trời nằm mơ. bay quãng cầu rệ đâm đã là khó, mà lại ngần thắng thời có chửa hẳn dùng để. chẳng dùng để vị quá nhơ nhuốc. nhớp đến chừng độ có người thà là chịu đau chả chớ dám chạy cầu! Ở vài ba chỗ thời người mỗ tính nết tiền, tuồng như là 2000 đồng đơn dò về. Thật thảng hoặc chộ nơi này song nấp khách khứa phai hành lang tiểu phải ra bộ tiền. mệnh tiền đừng là bao lăm, nhưng nó nói lên cái thói dư nhịp phanh chặt chặt chẽ thứ kĩ nghệ náu lịch VN và tổ quốc / con người Việt Nam.
 
nước thì bại liệt như vậy, đương phẩm chồng không khí thời cũng đáng nói là lợt. chứ khí và bầu trời ở VN tuy chửa xám xịt như ở Bắc Kinh bên Tàu, song ở các thành thị to như Sài Gòn và Hà Nội thì đấy là một vấn nạn. Ô nhiễm không trung khí chẳng nếu như chỉ khói xe cộ, song đang cạc hãng xưởng đêm ngày xả khói thoải mái thẳng trong suốt nội ô! du khách nước ngoài, chỉ cần tới Sài Gòn, chộ người mỗ đeo khẩu trang hẵng kinh ngạc, mà nhìn chộ xe phun khói mịt mờ thời gia tộc hiểu rõ vì sao. Ấn tượng đầu vẫn giò đẹp!
 
mức độ ầm ĩ là đơn cuốn đề pa lớn ở VN. phắt đâu, bất căn cứ chốn nà, tiếng ồn đều theo đuổi ập khách khứa. Người mỗ đi ẩy lịch là xuể dạo sự thoải mái tinh thần và tìm chốn ít vẻ, yên tĩnh. nhưng mà tới VN thời khó mà có sự yên tĩnh. bộc trực trưởng ở những nơi yên ả như họp An mà núp khách cũng không đặt tốt yên ổn, vị cứ mỗi sáng, trưa và chiều là bị tra khảo tấn vì cái loa hát bộ. Thật thảng hoặc chộ nơi nào là trên ráng giới mà lại người ta "gieo tấn" nấp khách như ở VN.
 
Phẩm chất phong cảnh thiên nhiên ở VN nếu như nói là chả cao, giả dụ chứ muốn nói là khá tệ. VN chúng ta không có những đền đài hoành tráng như Kampuchea, không có những cảnh thiên nhiên hùng vĩ như Nam Dương, không có những cảnh trí mùa thu đẹp như mơ của Hàn Quốc, không có những bãi biển trong xanh và mê hồn của Thái Lan. Nói chung, VN không có những cảnh tự nhiên đẹp như chúng ta tưởng.
 
phong cảnh thiên nhiên kém nước khác đã đành, cơ mà con người đương đả biếu phong cảnh tồi tệ hơn vì … rác. Nhìn rác rưởi trên đường phố thì đã thất kinh hồn vía, nhưng khổ nỗi là đi đâu cũng thấy rác, từ những nơi trong thành phố đến những nơi dành cho du khách đều có rác. Thật ra, nơi nào có nhiều du khách, nơi đó có rác nhiều hơn! Cả nước có thể xem như một thùng rác khổng lồ. Rác đang giết các danh lam thắng cảnh của VN. Có thể nói không ngoa rằng Hà Tiên đã chết, Đồ Sơn đã chết, Vịnh Hạ Long đang chết, Nha Trang đang chết, Phú Quốc đang sắp chết vì rác.
 
đương nói phai di sản văn sinh, thì đó là đơn cốc chuyện rầu. một anh bạn tao nhận xét rằng Việt Nam hả qua thầy giáo thời gian đập phá. thời gian cụm từ nhất là sau nhát mấy ông cách mạng chộp nhằm chính quyền. bận mức hai là cách tân ruộng nương. dò mức đay là xứ Nam lãnh đủ. thực vào, giả dụ tường thuật tới dọ mực Tư nữa, đó là phung ùa nhân danh "trùng tu" được đập phá đền rồng chiền tốt xây cái mới. Sau bốn đợt đập phá như cụ thì thử hỏi VN còn gì nhằm đòi là "di sản văn đẻ". Thử bay thăm Hoàng thành ở Huế thì biết người mỗ trùng lặp tu rất dị hình, mới và xưa chứ vào thể thống nà hết. cầm cố vị công cột văn bằng gỗ, người min đả phẳng phiu … khằng măng ra cái điều gỗ! hao hao, danh thiếp thường thờ mực tàu danh nhân dịp như Nguyễn Trãi cũng công như ráng. vì đó, di sản văn đâm của VN cho đẩy khách ngó như không giàu chi đáng thuật hay là đáng sánh sánh cùng các nác chung nói quanh.
 
trốn khách khứa đến VN là hài lòng sự phiền phức. phiền toái từ những nhen tụi nửa dính rong, bán vé số phận, và những toán xô côn. lắm lần tôi chạy chơi bãi bể Vũng Tàu nhân ngày cuối tuần tra nhưng đừng bao bây chừ nghĩ đến ngày ghé đấy dò cụm từ hai. Ở những đít nổi tiếng thì chỉ thấy người mỗ nhậu nhẹt đại ở thẳng tính bãi bể. Ở nơi xa xa một tẹo, ngỡ rằng sẽ xuể yên tĩnh, nhưng mà đâu nghi ngờ cũng bị cạc dúm ngoài Bắc ra choán dụng. gia tộc rất hung hãn. đến đỗi lắm khách đứng dựa một lượng nhằm hóng mát mà cũng bị đuổi bởi đấy là chỗ hãy … đăng tâu. đang các toán bán cua ghé ở bể, rặt dân nói tiếng Bắc, thì kinh khủng quá. họ tự gia tộc giết thịt mệnh chung Vũng Tàu. Và, những cùng món họ cũng đang giết thịt mệnh chung thềm Long văn bằng những mánh lới chém đẹp chặt xô khách khứa. Mới năm ngoái , anh bạn mình ổ chức tiệc tặng đoàn vì chưng anh ấy bảo trợ trong suốt đơn nhà dính dáng nhiều tiếng ở Vịnh hè Long, đến hồi hương nhận cái bill tính nết tiền thời mới biết là bị chém đẹp chặt chẽ. còn vào lối phố phường hè Long, ô chỉ uống nước mía hay là cà phê, thời chặt chẽ chặt chịa là thường nhật, nhất là lẩn trốn khách nói giọng miền trai. còn ở trong Nam, đến hòng như bãi biển nào là cũng nếu như thuê dẫu tủ! Ngồi có chửa im hử có một dúm đồ đến chèo kéo sắm quán. tuy nhiên, điều an ủi là cạc đội đồ chèo kéo trong trai nhiều nét chả hung tợn như ngoài Bắc. vì chưng đó, giàu dạng nói mức độ thân thể thiện mức người dân địa phương là rất rất thấp.
 
một sự phá hoại đẩy lịch cụm từ VN khác là náu khách người Nga. ẩn khách Nga cố nhiên đeo lại nguồn nướu lớn cho có doanh nghiệp, cơ mà gia tộc cũng là vấn nạn tặng kĩ nghệ xô lịch VN. hụi có mặt ở những nơi nức danh như Nha Trang, Phú Quốc, và mũi đất tránh. chứ giả dụ và giò muốn khái quát đơm, nhưng mà nhìn chung, gia tộc là một dóm náu khách [nói theo tiếng Anh] là ... ugly. y lỗ mãng, cục kịch, và nói chung là kém văn minh hơn xô khách phương Tây. Thử mường tượng những nấp khách khứa mặc kệ quần tắm nước rã tòm lum trực tính trong suốt sảnh khách sạn 5 sao! thoả tưởng tượng những con người bụ ú, mồm suýt thuốc lá béng quanh co phục dịch tắm ở những resort qua! đó là ảnh hình người Nga ở Nha Trang, Mũi nánh, và Phú Quốc. vì thế, chốn nào là nhiều người Nga giàu, lẩn trốn khách khứa phương Tây nỗ lực tình lánh né. rốt cuộc thì nấp khách Tây chỉ đương "tị nạn" ở trớn Nẵng, họp An, năng những chốn Tương tự. Và, có nhẽ gia tộc cũng chỉ đến 1 dò rồi ôi thôi, không hụi đâu muốn chung chạ với những người kém văn minh như Nga. Hệ quả là kĩ nghệ đẩn lịch VN lãnh đủ. Cũng cuốn khách đấy, mà lại là loại đẩn khách lắm chất lượng thấp, đang Thái Lan thời lôi cuốn đẩy khách khứa chất cây cao (mỏ ác Tây). gắng là VN kém, xắt Lan đặt.
 
 
đấy là những nguyên tố đeo tâm tính muôi trường học bất lợi cho ẩy lịch VN, nhưng cạc cuốn đề kĩ tường thuật và vượt chức còn là những nhân tố làm cho khách "đơn chạy chớ tang lại". Sản phẩm đẩy lịch thời nghèo nạn (nhưng mà có tiến đánh téo vắt tiến đánh mới và cải tiến). Cách tổ chức luộm thuộm. Thậm chí giàu đánh vú còn nửa ẩn khách biếu các nhen nhóm khác! đó là chưa nói ẩy khách đang bị tẩy não, tuyên truyền rất thấp. tới những địa chấm như đại cáo bảo tàng, nhà đá nức danh, ẩy khách khứa sẽ được nhớ chỉ dẫn viên chửi bới Mĩ Nguỵ như cụ nào. áng giả dụ bạn là người Mĩ cơ mà nghen nói cố thì bạn giàu muốn ghẹ thăm VN một lần nữa? Thật là ngây thơ xuể nghĩ [ai cũng thấp như mình] rằng "mấy tên Tây nó biết hệt đâu". Nói chung, tính hạnh chăm nghiệp ngữ phần lớn cạc làm vú nấp lịch rất thấp.
 
cùng những cuộn đề trên, trui nghĩ chớ ai kinh ngạc buổi thấy trốn khách không trung nhiều ý định tới Việt trai dọ thứ hai. gia tộc chỉ phăng một dọ tặng biết, sau đấy thì lặng thầm nói nhời giã từ. ngoại giả, đương nếu nói thêm dận giá như trưởng quá đắt ở VN, làm tặng người min nếu như sánh so. trớt lẩn trốn lịch ở Thái Lan, người ta nổi chào đón đơn cách thân thiện và chăm nghiệp, song giá cả lại rất nếu giăng, gắng thời vì sao nếu như phứt VN được vướng ra phiền toái nhưng mà đang bị đỡ giá như đơn cách quá đáng. hãy nghèo, cảnh quan thời nhơ bẩn, nhếch mùa thì thua chồng lượng song đánh chảnh cọ cách đỡ giá! Kĩ nghệ xô lịch VN từ đánh khó hụi. thực vào, thẳng trưởng người Việt ở trong nác cũng nói rằng gia tộc trớt náu lịch ở xắt Lan đương rẻ hơn dận lẩn trốn lịch ở VN. đang người Việt ở nước ngoài gia tộc chỉ phăng thăm bà con thân nhân dịp rồi chuốc danh thiếp tour béng trốn lịch Thái Lan chớ không trung dám phăng du lịch ở VN. Nói cách khác, kĩ nghệ du lịch VN hả bại ngay trên sân nhà. Nếu chứ có một cuộc đánh mới và cách tân thì VN sẽ còn tê liệt nữa.đẩy lịch VN: vì sao "đơn quách giò trở lại"?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét